Dưới làn nước: Một người cha học lại cách kết nối
- hotroyenspace
- 3 thg 7
- 3 phút đọc
Ông là một người cha ở độ tuổi 40, một học giả xuất sắc, được đồng nghiệp nể trọng, học trò yêu quý. Công việc của ông luôn đạt chuẩn mực. Nhưng ông tìm đến trị liệu với một nỗi băn khoăn khó nói thành lời: “Tôi không cảm thấy gì cả.”
Mẹ ông đang hấp hối, còn người cộng sự thân thiết mắc bệnh hiểm nghèo. Nhưng thay vì buồn hay đau, ông chỉ nghĩ về việc “mọi chuyện sẽ ổn” và cố lý giải tại sao “kể cả tệ hơn thì cũng vẫn ổn”.
Cuộc sống của ông rất chuẩn mực và lý trí, nhưng lại thiếu vắng ý nghĩa và cảm xúc. Suốt bao năm, ông chia sẻ, rằng ông chỉ “di chuyển qua không gian”, làm điều cần làm.
Tuổi thơ của ông là một không gian nơi cha mẹ chỉ quan tâm đến hành vi đúng sai, chưa từng hỏi ông cảm thấy thế nào. Khi cha ông qua đời, không ai nói về nỗi mất mát, kể cả mẹ ông.
Ông lớn lên trong sự ngắt kết nối với cảm xúc.
Mãi cho đến khi con gái ông bắt đầu bước vào tuổi dậy thì - và ông muốn gần gũi với con, nhưng không biết làm sao. Cùng với sự kiện "không thể cảm nhận gì hết" bên trên, ông mới tìm đến cách hoá giải.
Và trải qua những thực hành được hướng dẫn, ông dần hoá giải được vấn đề thông qua việc tích hợp trải nghiệm giữa hai bán cầu não, qua việc viết phản tư và một số thực hành khác và cả therapy. Và rồi...
Trong một chuyến du lịch đến Hawaii, ông và con gái cùng đi lặn biển ngắm rạn san hô. Họ bơi cạnh nhau, giao tiếp bằng ánh mắt và cử chỉ qua mặt nạ lặn. Không lời nói. Nhưng ông cảm thấy một kết nối mãnh liệt - lần đầu tiên trong nhiều năm, ông thật sự cảm nhận được.

Trở lại sau chuyến đi, ông kể:
“Tôi nghĩ chính vì chúng tôi không nói bằng lời. Thường thì tôi mải nghĩ xem mình nên nói gì, hoặc con đang nói gì, nên bỏ lỡ hết cảm xúc. Nhưng ở dưới nước… tôi chỉ ở đó cùng con.”
Con gái ông thì bảo:
“Dạo này bố hài hước hơn. Thật đấy!”
Và ông cảm thấy nhẹ nhõm, gần gũi hơn với cơ thể, với con, với chính mình.
3 bài học tâm đắc với Uyên:
Hiện diện đôi khi không cần lời nói - chỉ cần có nhau: Trong im lặng, ánh mắt và sự có mặt chân thành có thể nói thay nghìn lời.
Kết nối cảm xúc cần được học lại - kể cả khi ta là người lớn: Nếu tuổi thơ ta thiếu vắng cảm xúc, điều đó không phải là kết thúc. Chúng ta vẫn có thể chữa lành và học lại từ đầu. (Uyên vẫn thường dùng từ "inner work", hoặc, "làm việc với chính mình" để thay cho từ "chữa lành", nhưng trong bài này, Uyên thấy dùng từ này phù hợp hơn nè!)
Cảm xúc không cần lý do - chỉ cần được cảm nhận: Khi ta ngừng diễn giải và chỉ cho phép mình cảm, sự sống tinh thần bắt đầu chảy trở lại.
Gợi ý thực hành cho cha mẹ, thầy cô, người chăm sóc trẻ:
Tập “lắng nghe không lời”: Mỗi tuần một lần, hãy ở bên con mà không cố dạy dỗ hay bắt chuyện - chỉ quan sát, hiện diện, và chia sẻ không gian với con.
Viết nhật ký tự phản tư: Mỗi ngày viết một dòng về cảm giác cơ thể - để rèn lại khả năng chạm vào cảm xúc nguyên sơ.
Thực hành “tạm dừng suy nghĩ”: Khi con đang kể chuyện, hãy thử không lập luận - chỉ lắng nghe bằng trái tim, không bằng đầu.
P/S: Cuốn sách mà mình nhắc tới là “Parenting from the inside out” hiện chưa có bản tiếng việt, nếu bạn muốn đọc có thể mua bản tiếng Anh tại Amazon tại link
Thương mến,
Nguyễn Bảo Uyên
Professional Certified Coach
Nếu muốn kết nối nhiều hơn với mình, bạn có thể theo dõi mình tại:
Cảm ơn bạn vì đã luôn bên cạnh, đón đọc và ủng hộ bản tin. Mình luôn mong nhận được các chia sẻ, góp ý từ bạn giúp bản tin hữu ích và thiết thực hơn.
Nếu bạn yêu thích bản tin và thấy nội dung hữu ích. Hãy chia sẻ tới nhiều người hơn!
Comments