“Nếu không làm mẹ, có lẽ tôi đã không bao giờ bắt đầu hành trình chữa lành chính mình.”
- hotroyenspace
- 29 thg 5
- 3 phút đọc
Có một đoạn chia sẻ của tiến sĩ tâm lý học trẻ em Vanessa Lapointe khiến tôi nhớ mãi. Cô nói:
“Tôi sẽ không làm công việc của mình ("do my work") nếu không trở thành một người mẹ. Tôi đã không bắt đầu hành trình này nếu không có một đứa con gặp khá nhiều thử thách trên hành trình khôn lớn, và không bị dồn đến bước đường cùng bởi cuộc hôn nhân đổ vỡ của chính mình."
“Đó là lời mời gọi lớn nhất tôi từng nhận được để bước vào ánh sáng của chính mình, và để nuôi dưỡng sự trưởng thành bên trong.”
Lần đầu tiên nghe đến đoạn đó, tôi thấy mình như được soi chiếu tận sâu.
Tôi cũng đã đi qua một hành trình không hề dễ dàng - nơi tôi nghĩ rằng mình đang trưởng thành - làm mẹ.
Tôi nhận ra mình đồng điệu với Vanessa.
Cũng giống như cô, tôi sẽ không làm công việc hiện tại, trở thành con người hiện tại, nếu không trải qua chính hành trình làm mẹ.
Tôi sẽ không biết “làm việc với chính mình” là gì, nếu không có con trai - một đứa trẻ rất nhạy cảm và tinh tế, thường xuyên phản chiếu lại những phần tổn thương chưa được tôi thấu hiểu trong chính mình.
Tôi sẽ không biết đến sự quan trọng của nội lực, của hơi thở, của việc thiết lập ranh giới, nếu không từng có những năm tháng kiệt sức trong vai trò làm mẹ, vừa muốn toàn vẹn, vừa không muốn đánh mất bản thân.

Tôi cũng từng tưởng như mình mạnh mẽ, cho đến khi không thể kiểm soát cảm xúc của mình trước những cơn tantrum của con.
Tôi từng nghĩ mình hiểu biết, cho đến khi thấy mình lặp lại chính cách phản ứng mà tôi biết nó nằm ở phần thương tổn của chính mình.
Làm mẹ không chỉ là nuôi dạy một đứa trẻ, mà là một lời mời bước vào con đường làm việc với chính mình.
Một cách rất tự nhiên, những đứa trẻ - bằng chính hiện diện thuần khiết của chúng - khiến ta phải dừng lại. Nhìn lại. Và bắt đầu một hành trình mà ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bước vào: hành trình của trưởng thành tinh thần.
Ta không thể trao cho con điều mà ta chưa có.
Ta không thể dạy con bình tĩnh, khi bản thân đang chất chứa đầy căng thẳng.
Ta không thể bảo con yêu chính mình, khi sâu bên trong ta vẫn đang vật lộn với cảm giác tội lỗi, tự phán xét, và thiếu giá trị.
Và điều đẹp nhất là: ta có thể lớn lên cùng con.

Không muộn. Không sai. Luôn có thể sửa chữa và hàn gắn.
Mỗi cảm xúc dâng lên là một gợi ý để chúng ta tìm ra lối đi đến con đường trưởng thành tinh thần.
Mỗi lần bế tắc là một dấu hiệu cho thấy ta cần quay về với chính mình - không để trốn tránh, mà để chăm sóc.
Mỗi lần ta chọn lắng nghe thay vì la mắng, chọn chậm lại thay vì phản ứng - là một bước ta đang bước lên cùng con.
Tôi đã từng nghĩ rằng hành trình làm mẹ của tôi chắc khó tìm được ai đồng điệu và thấu hiểu.
Tôi từng ước có thể đọc đâu đó những cuốn sách, bài viết ở bất cứ đâu, một hành trình đi trước... mà tôi có thể thấy mình trong đó và được đồng điệu, thấu cảm.
Cho đến khi tôi bắt gặp chia sẻ của Vanessa.
Vậy nên, tôi biết rằng, mỗi chia sẻ của tôi, nhất định sẽ có giá trị cho một người mẹ tương lai nào đó, sau này.
Nếu bạn đang bước đi trên hành trình này, hãy biết rằng bạn không cô đơn. Bạn đang bước đi cùng với rất nhiều người mẹ, người cha khác - và sâu xa hơn cả, là đang bước đi cùng chính đứa trẻ bên trong mình.
Bởi vì làm cha mẹ chính là làm công việc nội tâm của chính mình.
Bạn có thể làm bài test tự đánh giá mức độ well-being dành cho Mẹ có con nhỏ (0–6 tuổi): TẠI ĐÂY
Thương mến,
Nguyễn Bảo Uyên
Professional Certified Coach
Nếu muốn kết nối nhiều hơn với mình, bạn có thể theo dõi mình tại:
Cảm ơn bạn vì đã luôn bên cạnh, đón đọc và ủng hộ bản tin. Mình luôn mong nhận được các chia sẻ, góp ý từ bạn giúp bản tin hữu ích và thiết thực hơn.
Nếu bạn yêu thích bản tin và thấy nội dung hữu ích. Hãy chia sẻ tới nhiều người hơn!
Comentários